Thiên sứ Phổ Quang muốn ngăn cản tiểu viêm ma rời đi, ánh mắt bắn ra vài chùm sáng, nhưng cương thể ma bật người trực tiếp dùng cơ thể chắc khỏe của mình va chạm vỡ nát cột sáng.
Cương thể ma Cullen là ác ma có lực phòng ngự mạnh nhất trong số tất cả ác ma ở đây, trận nổ tung trước đó cũng là ác ma bị thương nhẹ nhất, cơ thể của nó so với sắt thép còn bền chắc hơn, giúp nó trước khi bị thương có thể chạy ra khỏi biển lửa.
Nó giống như con vượn đập ngực mình, phát ra tiếng sắt thép va chạm rất lớn, nó đang khiêu chiến với thiên sứ Phổ Quang.
Thế nhưng kiểu khiêu chiến man rợ này cũng không thu hút được sự chú ý của thiên sứ Phổ Quang, ngược lại dẫn tới một con cự thú đáng sợ khác.
Quái vật địa cung nhảy cao hơn mười mét, bốn móng vuốt co lại giống như nắm tay từ trên cao rơi xuống, từng quyền nện lên người Cullen, chấn động khổng lồ làm mặt đất xung quanh sụp đổ, lún xuống thành một cái hố to.
Đối thủ mà quái vật địa cung thích nhất chính là loại có thể cứng đối cứng với nó như cương thể ma, đám tiểu ác ma không có thực lực lại có đủ khả năng hiếm thấy như đám bọ chó loi ngoi kia căn bản không lấp đầy được dục vọng giết chóc của nó.
Cullen từ trong hố leo ra, đáp trả lại quái vật địa cung một quyền, hai bên va chạm với nhau phát ra tiếng vang thật lớn.
Tiếp đó hai con quái vật bắt đầu vật lộn kịch liệt, dần dần rời xa chiến trường bên này.
Thôn phệ ma Izar và khủng thủ ma Hall liếc nhìn nhau, đều nhìn ra bất an trong lòng đối phương.
Hiện giờ bên tập kích đã xuất hiện hai quái vật cấp Tai Nạn rồi, hơn nữa cộng thêm kẻ đang bắn lén kia thì có tới ba kẻ có sức chiến đấu ngang hàng.
Nhưng đối phương thật sự chỉ có ba người này thôi sao?
Thực hiển nhiên, không phải.
Một bóng dáng mờ ảo màu xanh lá cây lẳng lặng xuất hiện ở phía sau khủng thủ ma Hall, trên người hắn mang theo số liệu không rõ.
Hall cảm nhận được sau lưng mình khác thường, tóc gáy dựng đứng, năm ngón tay trái dài như lưỡi dao bất ngờ vung ra phía sau, dao của hắn có thể cắt được sắt nhưng lần này nó lại không chém được gì, giống như cái bóng phía sau thật sự chỉ là cái bóng chứ không phải đối thủ thật sự vậy.
Mà bóng người màu xanh lá này hiển nhiên chính là Nhan Bích Thanh.
"Trước tiên phải nói rõ ràng, không phải xuất phát từ ý của tao... nhưng tao sẽ dốc toàn lực đối phó!"
Nói xong, Nhan Bích Thanh liền từ trong không gian ảo nhảy ra, cả người trực tiếp biến thành máy xanh chuyển sang trạng thái người nguyên lượng siêu cấp, vượt qua lớp dao phòng ngự khủng bố của Hall, một quyền đấm vào bụng nó, đánh bay nó ra ngoài.
Tiếp đó Nhan Bích Thanh hóa thành sao chổi màu xanh, trước khi Hall rơi xuống đất lại một lần nữa đánh hắn bay đi.
Trận hỗn chiến của cấp Tai Nạn rất nguy hiểm nên từng cặp một chọi một vẫn an toàn hơn, ít nhất chỉ cần đề phòng một đối thủ mà thôi.
Izar mỏ vịt sắc mặt âm trầm, hiện giờ đồng bọn của nó đều đang chiến đấu với những quái vật khác, như vậy đối thủ của hắn chính là tên người chim này!
...
Ôn Văn cưỡi trên lưng anh anh quái, dò xét toàn bộ chiến trường.
Trong tay cầm một khẩu súng trường bắn tỉa chống thiết bị, thứ này có thể bắn xuyên thủng tấm thép dày hai mươi li, cho dù người bình thường sử dụng cũng có thể tạo thành uy hiếp cho quái vật cấp Tai Hại--- điều kiện hàng đầu là người bình thường có thể đuổi kịp năng lực phản ứng siêu mạnh của quái vật.
Mà Ôn Văn thì dứt khoát coi nó như súng bình thường mà sử dụng, phát hiện quái vật nào phe mình gặp nạn thì bắn một phát để đám ác ma ăn đau, vận may không tốt thì có thể vì một phát đạn này mà ngủm luôn, có thể nói chính là cái que khuấy c*t trên khắp chiến trường.
Nhưng đám ác ma giận mà không dám nói gì, bởi vì Ôn Văn không chút kiêng kỵ tỏa ra hơi thở của mình, để cả đám ác ma biết mình là cường giả thực lực cấp Tai Nạn trung tự.
Anh bắn lén khắp nơi như vậy ngược lại chính là kết quả tốt nhất, bởi vì nếu Ôn Văn tự mình ra trận thì không phải phiền phức nữa, mà thật sự là chết người!
Với tư cách là người chỉ huy một thế lực, Ôn Văn phải đảm bảo mình trông đủ ngầu, vì thế ngoại trừ đụng tới mục tiêu. Bằng không sẽ không tự mình ra tay.
Cũng không biết vì sao mà thủ lĩnh đám ác ma này có vẻ rất bình thản, cả khu ác ma đã sắp bị trận chiến phá hủy vẫn không xuất hiện.
Nhưng thủ lĩnh đám ác ma không ra tay thì trận chiến này vẫn rất thú vị, đám quái vật cấp Tai Nạn đánh nhau gây ra động tĩnh kinh người, nhưng chúng nó đều là cường giả không cần Ôn Văn để ý tới.
Ôn Văn quan tâm nhất là cuộc chiến của cấp Tai Hại.
Ví dụ như vài thành viên vừa gia nhập, phản ứng của phản đồ Rodney và mị ma khi tấn công vào sào huyệt của chính mình khá là thú vị.
Mà phong cách chiến đấu của khỉ lông quăn đầu chó ngu ngốc lại càng làm Ôn Văn buồn cười hơn.
Tướng quân Bài Tây giống như đang diễn xiếc ảo thuật, chọc cho đối thủ của hắn gần như sắp điên tới nơi...
Nhưng tất cả trận đấu đều không hấp dẫn ánh mắt Ôn Văn bằng trận chiến của Đào Thanh Thanh, ai bảo cô nàng là thú cưng thân yêu của Ôn Văn chứ.
Đối thủ của Đào Thanh Thanh là một con huyết ma, cả người nó đỏ bừng, bên ngoài cơ thể có một tầng máu lưu động.
Số máu này làm sức mạnh và tốc độ của nó mạnh mẽ hơn, hơn nữa còn có thể biến thành các loại vũ khí hỗ trợ chiến đấu, có chút giống với năng lực của công chúa Máu Đen, thế nhưng không có đặc tính héo rũ của cô ta, chỉ có lực phá hoại rất mạnh mẽ mà thôi.
Tập tính của huyết ma có chút giống với Vampire, đều xem máu của sinh vật khác làm thức ăn, có điều huyết ma không biết khắc chế, người bị nó tấn công rất hiếm có người còn sống.
Hôm nay đối thủ của nó cũng giống như nó, đều là người điều khiển máu tươi!
Đám dơi nâng cơ thể thon thả đầy đặn của Đào Thanh Thanh lơ lửng giữa không trung, vô số con dơi nhỏ kết thành đội cắn xé trên người huyết ma.
Những sinh vật nhỏ yếu này không thể tạo thành bất cứ tổn hại thực chất nào đối với huyết ma, nhưng mỗi lần cắn xé sẽ lấy đi một chút máu trên người huyết ma, làm sức mạnh của hắn bị suy yếu đi một mức độ nhất định.
Vì không để máu mình mất đi quá nhiều, huyết ma chợt giẫm lên đất một cái, tất cả máu trên người hóa thành gai nhọn làm hắn trông như biến thành một con nhím biển khổng lồ màu đỏ, đâm thủng toàn bộ đám dơi xung quanh!
Tiếp đó huyết ma nhảy lên thật cao, máu trên tay tạo thành hình búa tạ, đập về phía Đào Thanh Thanh.
Đào Thanh Thanh giải tán đám dơi, cảnh giác đề phòng huyết ma tập kích, nhưng ngay lúc này trên vai huyết ma xuất hiện một đóa hoa máu, tiếp đó một tiếng vang thật lớn vang lên.
Huyết ma bị đòn này cắt đứt thế tấn công, tức giận ngẩng đầu, nhìn thấy là Ôn Văn thì chỉ cảm thấy thật bất đắc dĩ.
Hành động của Ôn Văn nó cũng biết, chỉ cần có quái vật sắp bị ác ma đánh bại thì kẻ này sẽ bắn lén, nhưng cuộc chiến bên mình chỉ vừa mới bắt đầu, sao đã bị bắn rồi?
"Bé cưng à, cẩn thận một chút, đừng để bị thứ xấu xí này làm bị thương nhé."
Tiếp đó chỉ cần huyết ma có chút động tác thì lại bắn một phát làm nó đau đớn không thôi, mà Đào Thanh Thanh cũng mất đi hứng thú chiến đấu.
Đây là cuộc chiến của cô chứ không phải trò chơi của Ôn Văn.
Ngay lúc Đào Thanh Thanh muốn từ bỏ thì Ôn Văn biến sắc, điều khiển anh anh quái bay đi.
Huyết ma và Đào Thanh Thanh đều vui mừng quá đỗi, tiếp tục chiến đấu.
Sử dụng phím mũi tên (hoặc A / D) để trở về chapter trước hoặc tới chapter tiếp theo